Như vậy, tất cả chúng ta đều đã nhận thức được khái niệm một người lên kế hoạch chuyên nghiệp cho đám cưới là như thế nào. Tôi muốn có một người nào đó khiến mọi việc trở nên dễ dàng, làm những công việc khó chịu và có thể là thay dầu cho xe hơi của tôi luôn nữa. Sam thì muốn một ai đó “có tầm nhìn về tất cả những chuyện này” và là thành viên của Hiệp hội Điều phối Cô dâu. Valerie lại muốn ai đó “chia sẽ những giá trị giống nhau” và là thành viên của Cơ quan Bảo vệ Môi trường.
Sau khi đọc về từng chuyên gia điều phối một trong cuốn sách nhỏ từ cái mà tôi vẫn gọi là “túi rác”, Sam quyết định chọn người mà chúng tôi sẽ nhờ tư vấn là Lindy Love-Lloyd – người đã hứa những lời hoa mỹ rằng sẽ “từng bước xóa sổ mọi cản trở đối với đám cưới hoàn hảo của bạn, dù chúng có là ai hay là cái gì đi chăng nữa”.
Tôi nghĩ rằng từ “xóa sổ” sẽ khiến bất kì ai đối mặt với viễn cảnh có một người mẹ chồng như Priscilla thấy hấp dẫn.
Lindy Love-Lloyd trông khoảng hơn 50 tuổi, có vẻ là một người đàn bà dẻo dai với chất giọng do hút quá nhiều thuốc hoặc có lẽ do quát tháo lính thủy mới nhập ngũ. “Hai đám cưới! Lạy Chúa tôi! Thật tuyệt diệu”, bà ấy nói khi biết chuyện gì đang diễn ra.
Tôi cau mày trược sự lạm dụng quá rõ ràng của từ “tuyệt diệu”.
“Hai cháu có thích ăn đậu phộng phủ sôcôla không?”, Linda mời.
Cả hai đứa con gái tôi đều lắc. “Dạ không ạ”, Valerie nói. “Chúng cháu vừa ăn rất nhiều bánh ngọt rồi”.
“Tốt!”, Linda tán đồng.
“Tôi sẽ lấy hai cái”, tôi xen vào. Trông chúng khá hấp dẫn.
Linda ghi chép khi Sam miêu tả con bé muốn gì trong đám cưới của mình – rõ ràng là chi tiết và đáng báo động hơn so với những gì tôi được biết từ trước. Tôi nghiêng người về phía trước để nhắc mọi người nhớ ai là người chịu trách nhiệm chính ở đây. “Có vẻ như chủ đề của đám cưới sẽ là “Trở về Eden” chứ không phát “Những bài hát buồn”.
“Đêm tháng Tám nóng bỏng”, Sam chữa lại.
“Bố!”, Valerie rít lên.
Lindy nhướn mắt nhìn tôi qua cặp kính. “Ông Cameron, ông có biết ‘bóp’ là cái gì không?”
Đó có phải là một câu hỏi bẫy hay không? Tôi chưa thấy cái bẫy ở đâu cả, vì vậy nên tôi gật đầu. “Bóp”, tôi trình bày, chụm ngón tay lại, “là một chiếc ví quá khổ có đai da trong đó có những thứ mà một người phụ nữ cần như son môi, đồ trang điểm, dung dịch tẩy móng tay…”
“Một chiếc bóp”, Linda nghiến răng ken két, “là một vật trang trí bất kỳ phụ nữ nào cũng mang theo bên mình. Ông hiểu chưa?”
“Chắc chắn rồi”, tôi đồng tình. “Dù có một loại bóp mang tên ‘cục tác’ hay đi trước một người phụ nữ…”
“Đó chính là ông đấy, ông Cameron”, Lindy cắt lời tôi.
“Xin lỗi, bà nói gì cơ?”
“Ông sẽ ở bên con gái mình trong đám cưới của nó. Ông là cái bóp, ông hiểu chưa? Ông là người giữ tiền. Còn việc của tôi là xem xét kế hoạch và xem có vấn đề gì không và sau đó sẽ xóa sổ mọi vấn đề. Việc của ông là không trở thành một những vấn đề đó. Hiểu rồi chứ? Ông là cái bóp”.
Valerie và Sam nhìn nhau rạng rỡ vì lý do quái quỷ nào đó, rõ ràng là chúng đã quên mất tôi đã giúp chúng nhiều như thế nào.
“Chà…”, tôi nói, định sửa lời bà ấy mà không nói những từ như “nghe này, bà đúng là chẳng biết gì hết”.
Bà ta giơ một tay lên. “Không phải là một cái bóp biết nói. Chỉ là một cái bóp thôi”.
Sam và Valerie đều nhìn tôi bằng ánh mắt “Bố thôi đi, bố đang làm bọn con xấu hổ trước người khác đấy” mà tôi khá thường xuyên nhìn thấy trên khuôn mặt chúng từ khi chúng mới bốn tuổi. Vì hòa khí, tôi quyết định sẽ im lặng một chút và để Lindy Love-Lloyd Người xóa sổ tiếp tục màn thẩm vấn của mình – bà ta thực hiện nó theo cách mà hẳn là bà ta đã được học khi điều hành Gestapo1. Bà ta viết câu trả lời từ các con gái tôi, gật đầu đầy tâm trạng như thể bà ta đang suy nghĩ về cách xóa sổ chúng.
“Được rồi”. Bà ta tháo kính ra, đặt chúng lên bàn và búng mũi mình một cái. “Cháu”, bà ta chỉ vào Sam, “cháu đang đi đúng hướng rồi đấy. Cháu không cần nhiều sự trợ giúp trong việc lên kế hoạch nhưng cháu cần giúp đỡ trong việc thực hiện chúng. Cháu đã quyết định phần lớn những chi tiết quan trọng nhất. Theo quan điểm của tôi thì cháu có đủ thời gian để thu xếp mọi thứ, cháu có thể tiết kiệm được nhiều tiền ở bước này và hãy cứ thực hiện như cách cháu đang làm. Một nhà lên kế hoạch cho đám cưới cũng có thể giúp được cháu, nhưng sao cháu không thử xem mình có thể tự làm mọi thứ như thế nào? Khi gần đến ngày cưới, chúng ta sẽ nói chuyện. Nhưng cháu có một cái đầu thông minh đấy”.
“Cảm ơn bà”, tôi nói, tôi biết thực ra ý bà ấy là tôi đã làm rất tốt việc nuôi dạy đứa con gái lớn của mình.
“Mọi chuyện sẽ tốt đẹp nếu cháu đừng để bố cháu tham gia vào tất cả những chuyện này”.
Tôi hếch đầu lên, không biết là mình có nghe nhầm không.
“Nhưng mà cháu, Valerie, cháu thực sự gặp rất nhiều rắc rối đấy”.
“Cháu biết”, con bé buồn bã đồng tình.
“Cháu không thể có nổi một chủ đề cho đám cưới, cháu nói cái gì ấy nhỉ?”, Lindy muốn biết.
“Các chất thải độc hại”, tôi tình nguyện trả lời.
“Cái bóp đang nói. Cái bóp cần ngậm miệng vào”, Lindy nói mà thậm chí không thèm nhìn tôi.
“Cô biết đấy, chủ đề đám cưới của cháu là Một Trái đất thân thiện, hoặc Tất cả chúng ta cần phải hòa hợp, đại khái là như thế ạ”, Valerie ấp úng.
“Cháu cần được giúp đỡ ngay bây giờ”, Linda nói. “Cháu không có kế hoạch. Cháu không có một ngày cụ thể. Thậm chí cháu cũng chưa có ngân sách nữa”.
“Thật ra…”, tôi bắt đầu, hoàn toàn sẵn sàng để thảo luận về vấn đề ngân sách.
Linda nói ngay lập tức, xóa sổ sự xen vào của tôi. “Cháu nên nói chuyện với một vài nhà lên kế hoạch khác, xem xem cháu thích ai. Nếu cháu muốn, cô rất vui được giúp cháu. Trước đây cô từng giải quyết những trường hợp như của cháu rồi”. Bà ta nhìn tôi đầy ý nghĩa, vì lý do nào đó. “Điều quan trọng nhất là cháu phải định hình được kế hoạch. Với tốc độ như hiện giờ của cháu, cháu sẽ chẳng bao giờ có được một đám cưới”.
Khi chúng tôi ra về, các con gái tôi đều khá ủ rũ, chúng thậm chí còn không thèm nở một nụ cười khi chúng tôi ghé thăm triển lãm súng và dao để xem có mua được ít đạn cho Alecia hay không. Lindy Thích-Ăn trưa hay đại loại như vậy đã thật sự dội một gáo nước lạnh vào tâm trạng chúng.
“Chà, bà Lindy đó cũng làm được chút đỉnh đấy chứ”, tôi nhấn mạnh khi chúng tôi lên xe bus đưa chúng tôi ra chỗ lấy xe ngay khi tôi nhớ được là mình đã đỗ nó ở đâu.
“Cô ấy mới tuyệt vời làm sao!”, Sam nói.
“Lạy Chúa tôi, cô ấy làm được rất nhiều việc có ý nghĩa!”, Valerie thốt lên.
“Cái gì cơ? Các con muốn thuê Người Xóa sổ đó hả? Bố có thể giải quyết chuyện kế hoạch cho đám cưới đơn giản hơn bà ta nhiều”.
“Trời ơi, bố!”, chúng đồng thanh nói.
Các nhà lên kế hoạch đám cưới tin rằng việc đứng trong nhà thờ và nói ra vài từ, sau đó đi ăn tối phức tạp đến mức có thể đánh bại cả Công binh Lục quân Hoa Kỳ. Mặt khác, tôi cảm thấy thoải mái tuyệt đối để nói rằng chúng tôi có thể xoay xở được mà không cần đến Lindy Thích-Trợ lý-mất tích bằng cách đưa ra một kế hoạch đám cưới mà Tom và tôi đã vẽ ra trên tấm bảng trắng ở Trung tâm Đám cưới.
KẾ HOẠCH ĐÁM CƯỚI CỦA BỐ
GỢI Ý CỦA NGÀNH CÔNG NGHIỆP TỔ CHỨC ĐÁM CƯỚI | PHƯƠNG ÁN THAY THẾ HỢP LÝ CỦA BỐ |
Trên đỉnh bánh cưới có thể có những cái đầu (bằng bạc) tên của cô dâu và chú rể lồng vào nhau, hoặc một biểu tượng (phủ trang sức) cho hoa cưới, hoặc (trội giá kì cục) những bức tượng mini của cô dâu và chú rể. | Hãy đến tiệm đồ chơi, mua một cặp búp bê cô dâu, chú rể. À, thậm chí bạn cũng chẳng cần bánh cưới làm gì. Bánh mì nướng thì có vấn đề gì đâu nhỉ? (Ý tôi là dành cho bữa tiệc ăn sáng, tôi vẫn nhất quyết cho rằng đó thật sự là một ý tưởng tốt). Một chiếc bánh cưới tốn kém chẳng khác nào một chiếc xe hơi, mà ăn lại chẳng ra gì. (Tom còn nghĩ rằng nếu tổ chức tiệc ăn sáng thì vẫn cần bánh cưới, cậu ấy cố cãi rằng bánh cưới cũng chẳng khác bánh kếp là mấy, mà bữa sáng nào cậu ấy cũng đều ăn bánh kếp). |
Bó hoa của cô dâu phải được kết tay một cách chuyên nghiệp và các loại hoa khác cũng vậy. | Hãy tổ chức đám cưới ngoài trời và để thiên nhiên mang lại cho chúng ta hoa và cả những vật dụng trang trí khác. (Nếu trời mưa, hãy coi như là thiên nhiên đang tổ chức tiệc tắm cho cô dâu). Mùa thu năm ngoái tôi đã tốn rất nhiều tiền để trồng mấy bụi hoa, trông chúng đẹp tuyệt vời trừ chỗ bị lũ chó đào xới. Và Tom sẽ đi cắt một ít cỏ bằng chiếc máy cắt cỏ mới mua mà vợ cậu ta không đồng ý, nhưng nếu là để phục vụ cho đám cưới thì vợ cậu ấy sẽ không thể phản đối được, đúng không? Trong bữa tiệc, Tom có thể cho lũ trẻ đi vòng quanh bằng chiếc máy đó, thu 1 đôla cho mỗi lần đi và có thể giúp bù đắp cho chi phí đám cưới. |
Thuê một ban nhạc chuyên nghiệp. Chọn ra một ban nhạc địa phương có nhiều kinh nghiệm trong các đám cưới hoặc thuê ban nhạc Rolling Stones ấy. | Chỉ có hai từ thôi: Hát karaoke. Như thế thì sẽ không tốn tiền mời ca sĩ cho đám cưới – mọi người tự phục vụ nhau thôi. |
Con gái Sam của tôi đọc chiếc bảng trắng mà không thể tin nổi những điều trên đó. “Đây thậm chí không phải là một kế hoạch, đây chỉ là một đống những ý tưởng điên rồ”, con bé nói. “Thậm chí chúng còn không buồn cười”.
“Bố nghĩ ý tưởng về chuyến đi bằng máy cắt cỏ khá thú vị đấy chứ”, tôi đáp lại.
“Bố nói đúng, tất cả những chuyện này với bố đúng là trò hề”.
Tôi khá sốc khi thấy nước mắt con bé rơi lã chã. “Này, này, Sam! Nghe này, bố xin lỗi vì bố và chú Tom đã nghĩ ra tất cả những trò đùa này, bọn bố chỉ đùa cho vui thôi. Bố biết chuyện đám cưới là nghiêm túc mà”.
Cuối cùng, chúng tôi quyết định là Lindy sẽ trao đổi với Sam về những gì cơ bản nhất (dù tôi vẫn khăng khăng rằng tên và tác giả của Kế hoạch đám cưới phải thuộc về tôi) và Valerie sẽ thuê dịch vụ của bà ta như Nhà hoạch định đám cưới trọn gói và Nhà xóa sổ các vấn đề. Tôi không thể tranh cãi nổi vì mẹ bọn chúng sẽ trả tiền.
Triết lý cá nhân của tôi là chúng tôi không cần bất cứ ai được-gọi-là chuyên gia nữa, vì tôi đã là chuyên gia trong hầu hết mọi vấn đề, tôi là một người đàn ông và do đó, cũng là người làm mọi chuyện rối tung lên. Nhưng tôi cũng thấy rằng Lindy chính là liều thuốc giải độc cho hội chứng Mọi-thứ-phải-hoàn-hảo. Với sự có mặt của một chuyên gia làm việc xóa sổ bên cạnh, các con gái tôi sẽ tạm thời bị thuyết phục rằng, trên thực tế, đám cưới sẽ hoàn hảo, vì vậy áp lực về chuyện phải hoàn thành những điều không thể, ít nhất là sẽ giảm xuống.
Dù sao thì đó cũng là những gì tôi nghĩ.
1 Gestapo là tên gọi tắt của Geheime Staatspolizei, là lực lượng cảnh sát bí mật (hoặc Mật vụ) của tổ chức SS do Đức Quốc xã lập ra.
( Nguồn: Theo bản dịch từ page Vợ Chồng )
HỆ THỐNG TRUNG TÂM TIỆC & SỰ KIỆN VẠN HOA
“Thương hiệu tổ chức Tiệc và Sự kiện dẫn đầu Hà Nội. Sở hữu 15 không gian tiệc với 04 cơ sở tại vị trí đắc địa trong nội thành Hà Nội.”
Văn phòng đại diện: Tầng 3, Tòa nhà Thiên Sơn Plaza – Số 02 Chương Dương Độ – Q. Hoàn Kiếm – TP. Hà Nội.
Điện thoại: 024.3932.2626
Hotline: 093.897.8888
Email: contact@vanhoaclub.com.vn
Website: www.vanhoaclub.com.vn
➡ Dịch vụ: Tiệc
– Tiệc cưới
– Đại hội cổ đông
– Hội nghị – Hội thảo
– Sự kiện doanh nghiệp
– Sự kiện gia đình – Hội nhóm
– Tiệc sinh nhật
– Tiệc ngoài