Câu hỏi thường gặp nhất mà phụ nữ hay hỏi các cô bạn sắp cưới là “Anh ấy cầu hôn như thế nào?” và tiếp đó là “Tại sao cha cậu lại nằm dưới sàn nhà và tim cứ đập thình thịch như thế?”
Cũng như mọi thứ khác phải làm trong đám cưới, các bạn trẻ ngày nay trông đợi chuyện cầu hôn sẽ phức tạp và phô trương hơn. Ngày trước thì khác, quay trở lại thời Tom và Emily đính hôn, chuyện cầu hôn diễn ra đại loại như sau:
Emily: Anh đổ rác giúp em được không?
Tom: Sao cơ? Ừ, để anh buộc nó lại. (bước vào thùng rác, càu nhàu)
Emily: Anh chỉ cần đổ rác thôi, được chứ?
Tom: Ôi không, em xem này, vẫn còn để được nhiều rác nữa mà.
Emily: Nhưng nó bốc mùi lắm rồi.
Tom: Bố em có rửa cá hay làm gì không đấy?
Emily: Em không biết đó là mùi gì đâu.
Tom: Tuyệt đấy, giờ thì chân anh toàn mùi đó thôi.
Emily: Anh có thể chỉ lấy nó ra thôi được không?
Tom: Lấy cho anh cái gì đó để rửa sạch giầy có được không?
Emily: Được rồi, để em đi lấy giấy lau cho anh (chạy đi).
Tom (nói với lưng của Emily): À, này, em đồng ý lấy anh chứ?
Emily (xoay người lại): Anh nói gì cơ?
Tom: À ừ, nó đang thấm vào tất của anh rồi đây này.
Emily: Anh vừa nói gì với em cơ?
Tom: Anh nói rằng nước cá đã ngấm vào tất anh, giờ thì chân anh toàn nước cá thôi.
Emily: Không, trước đó anh đã nói gì?
Tom: À ừ, em có muốn lấy anh không, đại loại thế? (Emily hét toáng lên)
Bố Emily (từ phòng bên cạnh): Bố sẽ cứu con, Emily!
Dù lãng mạn đấy nhưng rõ ràng là như thế vẫn chưa đủ cho các cô gái trẻ thời nay, họ luôn kỳ vọng chuyện cầu hôn ít nhất cũng phải hấp dẫn như một buổi chiều với Blue Man Group1 vậy.
Ví dụ như thế này, vào một mùa đông, tôi đã chứng kiến một lời cầu hôn rất thú vị. Lũ trẻ rủ tôi đi trượt tuyết vì chúng thích cảnh nhìn cha mình mặt đối mặt với những khối tuyết cứng. Chúng nhanh chóng chán nản với chuyện đỡ tôi dậy và bỏ rơi tôi ở trên đỉnh dốc trượt tuyết. Tôi vừa định trèo lên ghế cáp treo thì nhân viên phục vụ bèn dừng tôi lại và để một người đàn ông và một người phụ nữ lên trước.
“Chà, ông bạn à, hi vọng ông sẽ thông cảm” – nhân viên phục vụ cáp treo xin lỗi. “Anh chàng vừa trèo lên ghế cáp treo trước anh muốn cầu hôn bạn gái anh ta với một thông điệp trên tuyết”.
“Ái chà”, tôi trả lời với giọng đầy ấn tượng.
“Thế cơ đấy”, anh ta cũng gật đầu và giúp tôi lên ghế.
Rõ ràng là, chỉ cách một vài thước từ trên đỉnh cao nhất của ghế cáp treo, ghế của chúng tôi bay qua đúng dòng chữ “Lấy anh nhé Lori” được viết trên tuyết. Tôi nghe người phụ nữ ngồi phía trước – Lori – tôi đoán thế, đã há hốc mồm vì ngạc nhiên khi nhìn thấy dòng chữ đó.
Khi xuống đến nơi, Lori khiến người-sẽ-là-chú-rể choáng váng khi đấm vào vai anh và lao đi trượt tuyết. Anh ta há hốc mồm nhìn cô chằm chằm. Rõ ràng là cô ấy không thích lời cầu hôn đó.
“Chà”, tôi nói, trượt theo anh ta. “Có thể cậu không nên viết nó bằng màu vàng”.
Xem thêm: Cách chọn thiệp cưới đẹp, ấn tượng
Vì một vài lý do nào đó, mọi người thường rất ngạc nhiên khi biết tôi có quan hệ bền chặt với một người bạn gái. Có thể họ luôn hình dung tôi là một trong những gã hiệp sĩ phóng đãng luôn có rất nhiều phụ nữ bên mình, thật ra miêu tả như thế cũng khá đúng, chỉ trừ chi tiết về những người phụ nữ thôi.
Cô ấy tên là Sarah và là biên tập của một tạp chí. Ai cũng nói với tôi rằng “Đừng bỏ lỡ cô ấy”, khiến tôi băn khoăn không biết mình có nên trói chân cô ấy vào cây đàn piano hay không. Và chẳng có ai nói với Sarah rằng “Đừng để lỡ mất Bruce” cả.
Không giống như tình cảnh riêng của tôi – tôi khá hòa hợp với vợ cũ của mình và nhường nhịn gã chồng công tử bột của cô ấy, chúng tôi chẳng mấy khi qua lại với chồng cũ của Sarah – tôi thường gọi anh ta bằng cái tên Gã Huênh hoang. Tôi vẫn nhìn thấy anh ta suốt, bởi anh ta là một tác giả viết rất nhiều cuốn sách thành công trong việc vỗ béo thêm cho cái Tôi của anh ta. Tôi từng có một cuốn sách có chữ kí của anh ta và phần tựa có ghi “Để tôi trả lời câu hỏi mà tất cả mọi người đều đang thắc mắc”. Gã Huênh hoang nhìn tất cả phụ nữ trong phòng bằng ánh mắt tự mãn. “Các võ sĩ quyền anh”.
(Tôi đoán câu hỏi được đưa ra là: “Ai làm vậy với cái mặt của anh?”)
Sarah rút ra kết luận từ cuộc ly hôn của mình rằng cô ấy đã kết hôn quá sớm, quá bồng bột và đối tượng kết hôn của cô ấy là một gã chẳng ra gì. Cô ấy nói rằng chuyện của chúng tôi chẳng có gì phải vội cả – điều này khiến tôi khá dễ chịu. Tôi thích được là một người đàn ông độc thân, tự do và tôi thật sự rất trân trọng những tối chúng tôi không gặp nhau – tôi sẽ tự làm bữa tối cho mình, mở một chai bia, gọi điện cho Sarah và nói chuyện cho đến giờ đi ngủ.
Bị ảnh hưởng bởi hoóc-môn nữ estrogen, một cách tự nhiên, Sarah vô cùng hứng thú khi biết chuyện Sam đính hôn, nhưng cô ấy vẫn hỏi về cảm giác của tôi – điều chứng minh với tất cả mọi người, những người vẫn cho là tôi đã nói quá về Sarah, rằng cô ấy thật sự là một người bạn gái lý tưởng.
“Anh cảm thấy thế nào về chuyện này?”
“Anh đoán là anh ổn. Ý anh là, chúng chỉ mới đính hôn thôi mà, điều đó không có nghĩa là chúng sắp cưới đến nơi. Điều này thật sự chẳng có gì khác biệt so với trước đó, trừ khi mọi người vẫn ôm nhau”.
“Được thôi, vậy là anh sẽ không cho phép bọn chúng đúng không, tốt đấy, đó sẽ là giai đoạn đầu tiên”, Sarah nói với tôi.
“Đó không phải là một giai đoạn”, tôi sửa lời cô ấy một cách mất bình tĩnh. “Với anh thì chẳng có gì quan trọng cả. Em nói như thế sẽ khiến anh giận đấy”.
“Giai đoạn tiếp theo sẽ là giận dữ”, cô ấy nói và gật đầu đầy cảm thông.
“Em thấy thế nào nếu chúng ta đồng ý rằng anh sẽ tự giải quyết vấn đề này mà không cần em phải phân tích gì thêm?”
“Thương lượng lần chót nhé”, cô ấy thêm vào. “Tiếp theo sẽ là phiền muộn và sau cùng sẽ là chấp nhận”.
Tôi thở dài. “Thôi được rồi, sao cũng được. Anh không thích nói về chuyện đó”. Tôi ngồi trên ghế, nói một cách mệt mỏi.
“Nhưng ít nhất anh cũng phải thú nhận rằng câu ‘chúng đã kết hôn đâu, chúng chỉ mới đính hôn thôi’ có nghĩa là anh phản đối chuyện chúng kết hôn?”
“Tất nhiên rồi. Thôi được rồi. Con bé sắp kết hôn. Anh biết rồi. Đấy, em vui chưa?”
“Vâng, em rất vui. Còn anh, anh có vui không?”, cô ấy hỏi.
Tôi nhìn vào đôi mắt xanh xinh đẹp của cô ấy và nhận thấy sự quan tâm thành thật từ đó. “Anh thật sự không biết nữa. Anh linh cảm rằng từ giờ đến lúc đám cưới sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra, anh sẽ có rất nhiều cảm xúc khác nhau, anh sợ chuyện đó”.
“Bởi vì cảm xúc khiến đàn ông các anh khó chịu”, cô ấy gợi ý.
“Anh sẽ nói rằng ‘khó chịu’ cũng là một cảm xúc”, tôi đáp trả.
“Vì là một người đàn ông nên anh muốn mình luôn đúng”, cô ấy giải thích.
“Vì anh đúng”, tôi trả lời. “Mà khoan đã, đúng về chuyện gì nhỉ?”
“Về chuyện anh sắp có rất nhiều cảm xúc khác nhau khi đám cưới diễn ra và rất nhiều cảm xúc ấy sẽ khiến anh khó chịu”, Sarah nói.
“Chính xác”, tôi đồng ý.
Ôi trời ơi, hóa ra là tôi chỉ đúng về mỗi điểm này mà thôi.
Xem thêm: bộ sưu tập 30 mẫu hoa cưới đẹp cho cô dâu
Tôi đã nói với Geoff rằng tôi có một ý tưởng về chuyện cậu ấy nên cầu hôn với con gái tôi như thế nào.
“Cậu nên làm như thế này”, tôi khuyên cậu ta. “Hãy nuốt một đoạn thép aluminum có khắc dòng chữ ‘Em sẽ lấy anh chứ’ trên đó và bọc quanh chiếc nhẫn đính hôn. Sau đó hãy tới phòng cấp cứu. Khi con bé nhìn thấy phim X-quang của cậu, con bé sẽ đồng ý và nó có thể cùng cậu tham gia ca phẫu thuật khi họ lấy chiếc nhẫn ra khỏi bụng cậu và trao tận tay cho nó”.
Từ chuyện Tom cầu hôn Emily, tôi biết là phòng cấp cứu thực sự là một cảnh nền khá thú vị cho một lời cầu hôn.
Có vẻ như Geoff thật sự đánh giá rất cao những tài liệu tôi cung cấp, đặc biệt là vì ngay từ lần đầu khi gặp cậu ta tôi đã nảy ra ý này. Hồi ấy tôi đã cho rằng lôi chủ đề hôn nhân ra ngay từ lần đầu gặp những người hẹn hò với con gái tôi sẽ là một biện pháp hữu hiệu để loại bỏ các chàng trai khác. Nhưng khi cầu hôn, Geoff đã chọn một phương pháp hoàn toàn khác.
Tôi biết chuyện này là nhờ xem qua băng ghi hình. Đây là một yêu cầu mới mẻ trong hôn nhân hiện đại: Nếu chuyện cầu hôn được ghi hình lại thì chắc chắn sẽ phải có đoạn bạn trai quỳ xuống, lấy ra một chiếc nhẫn và đeo nó vào tay bạn.
Có một quy tắc khác là chú rể nên tìm cách cầu hôn sao cho phù hợp với gu của cô dâu; chẳng hạn nếu cô dâu thích đến trường bắn, bạn nên viết dòng chữ “Em sẽ lấy anh chứ?” lên bia và sau đó bắn tung nó bằng khẩu tiểu liên.
Thật ngạc nhiên (với tính cách của nó) là con gái Sam của tôi chẳng mấy hứng thú với vũ khí và súng đạn, nhưng con bé lại rất yêu chó. Con bé nuôi những chú chó bị bỏ rơi, con bé làm việc với những tổ chức từ thiện để giúp những chú chó đi lạc có gia đình và bản thân con bé cũng có một con chó giống Labroder ngốc nghếch khó tả. Biết được điều đó, Geoff đã cố gắn kết con chó với quá trình cầu hôn, dù không phải bằng cách để con vật nuốt một thông điệp bằng kim loại có thể được nhìn thấy bằng tia X-quang hoặc sau đó sẽ tái xuất hiện trên sân. Thay vào đó, hình như cậu ta cố gắng dạy con chó mang một chiếc hộp được gói ghém cẩn thận được giấu ở đâu đó và sau đó dạy nó ngồi xuống, chân trước giơ lên trời trong khi con gái tôi mở gói quà ra và hét lên đầy kinh ngạc.
Tôi không thể hình dung ra nổi phải mất bao lâu thì cậu ta mới huấn luyện được con chó hoàn thành nhiệm vụ phức tạp ấy – nếu cậu ta không cố gắng lôi con chó vào vụ này, có lẽ giờ này con gái tôi và cậu ta đã lấy nhau và có hai mặt con rồi cũng nên.
Trong băng ghi hình, con chó trông khá hồi hộp – cũng là điều dễ hiểu thôi – nó đã từng cầu hôn với ai trước đây đâu. Khi nghe mệnh lệnh “Lấy nó đi”, con chó đi ra phía sau đi văng, lấy ra một chiếc hộp, lắc nó, nhảy lên nó và sủa inh ỏi.
“Lấy nó đi!”, Geoff nghiêm giọng ra lệnh. Con chó đặt chân trước lên trên chiếc hộp và đẩy nó đi khắp phòng, đuôi vẫy tít mù.
Thở dài trong thất vọng, Geoff đứng dậy, lấy lại chiếc hộp và mang nó đến chỗ con gái tôi đang ngồi bối rối trên đi văng. Con chó lại nhào tới chiếc hộp, cắn và lắc nó dữ dội.
“Nào, ngồi xuống!”, Geoff ra lệnh.
Như một phép màu, con chó ngồi xuống, giơ chân lên, chiếc hộp trong miệng nó ướt đẫm. “Em lấy chiếc hộp ra đi”, Geoff nói với con gái tôi. Sau một cuộc vật lộn, con bé lấy được chiếc hộp từ miệng con chó. Mỉm cười, không chắc chắn lắm, con bé xé lớp giấy ướt đẫm bên ngoài ra. Mắt con bé mở to khi nhìn thấy chiếc hộp nhung bên trong.
Geoff quỳ xuống bên cạnh con chó, nó bắt đầu liếm tai cậu rất nhiệt tình.
“Em sẽ lấy anh chứ”, Geoff vừa hỏi vừa cáu kỉnh hất đầu con chó ra khỏi người cậu.
Khi con bé hét lên cũng là lúc con chó bắt đầu sủa.
Rõ ràng Valerie có gì đó không ổn. Suốt ba ngày liền, tất cả chúng tôi đều đã chán ngấy chương trình Biết gì chưa, tôi sắp kết hôn đấy!, nhưng trong mắt con bé có vẻ gì căng thẳng và bất ổn.
Tất nhiên rồi, con gái tôi vẫn là chính con bé viết những bài thơ có tên “Hỡi tử thần, xin chào đón người” ở trường trung học và từng tuyên bố chắc nịch rằng hành tinh này sẽ tuyệt vời biết bao “nếu mọi người biến mất”. Nhưng tôi đồ rằng con bé có gì bất mãn với kế hoạch đính hôn của chị gái nó và khi con bé xuất hiện tại nhà mà không hề báo trước, cũng không hề có quần áo bẩn hay những thứ mà con bé sẽ bắt tôi nuốt để đào thải thủy ngân ra khỏi máu, tôi biết chắc chắn là con bé phải có chuyện gì đó.
Đây đúng là thời điểm tốt: Tôi không còn lý do nào để giải thích tại sao tôi lại không thể bắt đầu làm việc cho chuyên mục của mình vì thật ra là như thế này… Hôm qua, tôi bảo con bé vào phòng để nói với tôi xem nó đang buồn bực vì chuyện gì. “Vậy là con đang thực sự buồn bực vì cuộc đính hôn này, có thể con cho rằng nó sẽ phá hủy gia đình mình?”, tôi nói mơ hồ.
Con bé lắc đầu. “Không ạ, không phải như vậy”.
“Chị gái con đính hôn và thu hút hết sự chú ý của mọi người và con muốn được bố chú ý hơn, đúng không?”
“Không ạ!”
“Con muốn có nhiều thời gian thú vị hơn với bố, chỉ hai bố con mình thôi mà không phải hỏi bố về chuyện giặt quần áo”.
“Con hứa là không có chuyện đó. Con có thể nói theo cách của mình được không ạ?”
“Chắc chắn rồi”, tôi đồng ý. “Bố muốn con nói với bố bằng chính ngôn ngữ của con. Bố biết chuyện này rất khó khăn với con nhưng bố muốn con biết rằng, một ngày nào đó con sẽ hiểu rằng một người cha có đủ tình yêu cho tất cả những đứa con của mình và chuyện chị gái con đính hôn không có nghĩa rằng bố không có thời gian dành cho con. Nếu con thích thì cuối tuần này bố con mình có thể cùng lau rửa gara”.
“Bố!”
“Ừ, con nói đi”.
“Vấn đề là…” con bé nhìn tôi một lúc, “Đây mới là vấn đề”.
“Ừ?”
“Vấn đề là… con cũng mới đính hôn rồi”.
1 Blue Man Group: Tên một công ty chuyên tổ chức các chương trình giải trí (âm nhạc, hài kịch…)
( Nguồn: Theo bản dịch từ page Vợ Chồng )
HỆ THỐNG TRUNG TÂM TIỆC & SỰ KIỆN VẠN HOA
“Thương hiệu tổ chức Tiệc và Sự kiện dẫn đầu Hà Nội. Sở hữu 15 không gian tiệc với 04 cơ sở tại vị trí đắc địa trong nội thành Hà Nội.”
Văn phòng đại diện: Tầng 3, Tòa nhà Thiên Sơn Plaza – Số 02 Chương Dương Độ – Q. Hoàn Kiếm – TP. Hà Nội.
Điện thoại: 024.3932.2626
Hotline: 093.897.8888
Email: contact@vanhoaclub.com.vn
Website: www.vanhoaclub.com.vn
➡ Dịch vụ: Tiệc
– Tiệc cưới
– Đại hội cổ đông
– Hội nghị – Hội thảo
– Sự kiện doanh nghiệp
– Sự kiện gia đình – Hội nhóm
– Tiệc sinh nhật
– Tiệc ngoài