Càng đến sát ngày cưới, các mối quan hệ càng trở nên căng thẳng. Ví dụ, trong cái ngày mà chúng tôi quyết định đặt mua những bông hoa Đông Nam Á với những cái tên như pertubia hay glad-a-roni của các công nhân không liên kết, tội gọi cho người bạn thân thiết của mình, Tom, để xin cậu ấy một đặc ân nho nhỏ, đó là gọi điện cho Priscilla để thông báo với là con gái tôi và con trai cô ấy sẽ không đi đảo Pô-đi-nê-di thuộc Pháp và ngủ trong căn phòng kỷ niệm Alecia Vua-Hoyt đâu. Câu trả lời khước từ của cậu ấy khiến tôi cảm giác như đã tạo ra sự cẳng thẳng cho tình bạn của chúng tôi vậy.
“Điều này thực sự khiến tình bạn của bọn mình trở nên căng thẳng”, tôi thông báo với Tom bằng một giọng lạnh lùng. “Mình cứ nghĩ cậu đã nói cậu sẵn sàng làm bất cứ việc gì cho mình, kể cả lĩnh thay mình một viên đạn cơ đấy”.
“Tất nhiên, nhưng không phải trong chuyện này”.
“Cậu sợ gì chứ?” tôi thách thức.
“Không gì cả. Chỉ là mình không thích cái kiểu của bà ta. Priscilla khiến mình nghĩ đến W.C.Fields”.
“Thế thì chẳng có lý do gì để không gọi cho cô ta!” tôi cấm cẳn. “W.C.Fields là một diễn viên hài kịch, ông ta không bao giờ làm hại ai cả. À, tiện thể, W.C là Winston Churchill”.
“Thế tại sao cậu không gọi cho Priscilla? Churchill ở phe chúng ta mà”.
“Như thế có ý nghĩa gì không?” Tôi nổi đóa. Tôi dập máy, hít thở thật sâu và tôi bấm số mà Sam đã cho.
Priscilla trả lời và có vẻ vui mừng thấy tôi gọi điện ngay khi tôi nhắc cho bà ta nhớ tôi là ai. Trong khi chúng tôi đang trao đổi những nhận xét lịch sự, tôi nghe thấy tiếng nhấc máy con, nhưng con người bí ẩn kia vẫn giấu mặt, và có vẻ như là FBI đang nghe trộm vì họ nghi ngờ Priscilla là một kẻ đâm thuê chém mướn vậy.
“Tôi đoán ông gọi điện vì chuyện những bông hoa”, bà ta nói.
Điều này chặn tôi lại. “Những bông hoa?”
“Việc này đã được bàn luận lại khi Sam thay đổi ngày cưới. Ông chắc hiểu sự quan tâm của Alecia, tôi tin là như vậy – con bé đang lo rằng sẽ có loại hoa trùng với của nó trong hôn lễ của Sam”.
“Hôn lễ của Sam và Geoff”, tôi nói cho rõ ràng, băn khoăn không hiểu người phụ nữ này có nhớ đó cũng là hôn lễ của con trai bà ta không.
“Tất nhiên”, Priscilla làu bàu.
“Quả thực, tôi không nhớ lắm về những loại hoa đã được bày biện trong lễ cưới trước ngoài việc chúng mang những cái tên kỳ lạ”, tôi thú nhận với Priscilla. “Dù sao tôi cũng chẳng thấy có vấn đề gì to tát cả. Thế nếu hôn lễ lần này sẽ mua trùng loại hoa với đám trước thì sao?”
Lần này tôi mới biết ai là người đang nghe máy con: Alecia. Tôi có thể nhận ra con bé qua sự căm phẫn nín lặng của nó.
“Ồ, Bruce”, Priscilla đáp trả cay độc, “các con tôi xứng đáng có những lễ cưới riêng biệt, với những chủ đề riêng biệt, màu sắc và hoa cưới khác nhau. Chỉ vì sự thay đổi về ngày giờ…”
“Xin lỗi, đây không phải là lý do hôm nay tôi gọi đến”, tôi ngắt lời. Thông thường tôi rất sẵn lòng tranh luận về những gì tôi nắm rõ, nhưng sự thật là tôi không quan tâm đến hoa – nếu Priscilla kiên quyết bàn luận về nó, tôi sẽ cho bà ấy số điện thoại của Moldy. “Tôi gọi vì tuần trăng mật. Sam và Geoff đã quyết định đi Hawaii thay vì Bora-Bora. Đó là nơi chúng muốn đến, thêm nữa, như thế chuyến đi cũng ít tốn kém hơn nhiều”. Ít nhất, tôi cũng hy vọng đoạn cuối là đúng. “Vì thế, ừm, rất vui được nói chuyện với bà, Priscilla”.
Đường điện thoại rõ ràng đã rung vì Alecia ngừng máy.
“Ông Camaron”, Priscilla nói, “tôi không hiểu. Alecia đã sắp xếp hết rồi. Những việc này đã được thống nhất hàng tuần trước đây”.
“Tôi không chắc liệu tôi có hiểu tại sao con gái tôi lại không được phép có cùng loại hoa trong ngày cưới nhưng lại được giống tuần trăng mật. Điều đó chẳng có ý nghĩa gì hết”.
Im lặng, nhưng rồi ngay mấy giây sau, tôi có thể nghe tiếng con bé thì thầm giận dữ với bà mẹ.
“Ông Camaron, khi tôi và chồng đồng ý chi trả cho tuần trăng mật, chúng tôi mặc định rằng…”
Mặc định gì chứ, đấy có phải là một cơ hội khác để nuông chiều con gái bà ta không? Tôi hiểu rồi. “Vậy thì chúng tôi đành phải từ chối lời đề nghị tử tế của các vị. Tôi sẽ tự chi trả cho tuần trăng mật”.
Tôi nghe được tiếng cái thẻ tín dụng của tôi hổn hển vì kinh ngạc.
Priscilla im lặng một lát. “Tôi thật mệt mỏi với những người nhà ông”, cuốn cùng bà ta nói, kết thúc cuộc điện thoại với một cú dập mạnh. Tôi nhìn chằm chằm vào cái điện thoại mà không thể tin nổi. “Bà ta đã tắt phụt máy với mình”. Tôi lẩm bẩm một mình.
Tôi cũng không rõ điều này sẽ ảnh hưởng thế nào đến mối quan hệ của tôi với gia đình nhà King.
Ảnh hưởng đó là vài giờ sau, Geoff gọi điện cho tôi để xin lỗi. “Con không hề biết chuyện về mẹ con và Alecia. Sam cố gắng không để con biết những chuyện này vì cô ấy lo con sẽ giết chị gái mình mất. Con đã thu xếp với bố con suốt rồi ạ. Bố con biết chúng con sẽ đi Hawaii”.
“Đừng lo về việc đó”, tôi trả lời, ngẫm nghĩ về một sự thật là FDR1 đã không thông báo với vợ về kế hoạch thay đổi. Có lẽ ông ta cũng sợ bà ta như tôi.
“Cảm ơn bác vì đã đề nghị chi trả cho tuần trăng mật, thực sự là một điều rất tuyệt. Bác đã làm quá nhiều thứ cho chúng con rồi. Con thực sự rất biết ơn”.
“Rất hân hạnh, Geoff”, tôi nói chân thành. Tôi cúp máy trong lòng dấy lên một suy nghĩ, trong khi cậu ta và các con gái tôi không ngừng cảm ơn tôi vì đã sử dụng số tiền trong thẻ MasterCard và vì tất cả những gì tôi đã làm ở Trung Tâm Khủng Hoảng Hôn Lễ, Moldy hay Mulchy chưa bao giờ làm gì ngoài vệc cư xử nóng nảy là tại sao tôi không làm gì hơn để loại bỏ chủ nghĩa tư bản. Mặc dù chúng chỉ cách nhau bốn hay năm tuổi, Geoff có vẻ chín chắn hơn vị hôn phu của Valerie đến cả thế hệ. Và như thế không tốt chút nào.
VĂN PHÒNG AL VÀ TIPPER GORE Ngày 18 tháng 7 năm 2007
W. Bruce Cameron 4139 via Marina Apt, 1207 Marina Del Rey, CA 90292 Bruce thân mến, Cảm ơn vì đã mời cựu phó tổng thống Gore làm chủ hôn của hôn lễ của con gái ông. Như ông cũng đã biết, ngài Gore hiện giờ vừa hoàn thành việc viết cuốn sách “Cuộc tấn công vào lẽ phải” phát hành hồi tháng Năm năm 2007. Ông ấy cũng đang tham gia vào một chiến dịch nhằm giáo dục cho mọi người về khủng hoảng khí hậu mà nước ta và cả thế giới đang phải đối mặt. Ông ấy sẽ tiếp tục nỗ lực trong các chuyến công du gặp gỡ những người đã được đào tạo nhiệm vụ bảo vệ môi trường và hướng dẫn họ cách thuyết trình những cuộc nói chuyện của ông ấy bằng ngôn ngữ của họ. Vì lý do thời gian hạn hẹp, ngài Gore không thể tham dự bữa tiệc cưới của con gái ông được. Một lần nữa, xin cảm ơn vì đã nghĩ đến ngài Gore và chúc may mắn với lễ cưới.
Chân thành, Stacy Schumaker Tái bút: Xin chú ý là văn phòng chúng tôi không đưa ra bất cứ nhận xét, thư từ hay sự tán thành nào liên quan đến sự kiện vào thời điểm này. |
Tôi cũng biết rằng cuối cùng Tom và tôi cần phải sửa lại những tổn thất xảy đến với tình bạn của chúng tôi chỉ vì sự hèn nhát của Tom. Tôi không phải là loại người thích để bụng, nhất là với một người bạn lâu năm như Tom, một người tôi tin là luôn có một cái tivi màn hình phẳng.
Sam và Geoff đã cãi nhau về chuyện con bé nhận thấy Geoff có vẻ không quan tâm đến những chi tiết quan trọng của lễ cưới khiến nó mất ngủ cả đêm, nhưng cậu ấy đã giúp nó bình tĩnh lại bằng cách quả quyết với nói rằng cậu ấy có quan tâm, rất, rất nhiều. Và tất cả chúng tôi đều cảm thấy rất tốt rằng, mặc dù chúng chưa thực sự kết hôn, Geoff đã học được một điều, khi những tranh cãi như thế này xảy ra, điều tốt nhất một người đàn ông nên làm là nói dối. Khi tôi hỏi, Sam phủ nhận việc hai đứa nó đã cãi nhau. Còn Marty và Valerie đã cãi nhau vì hình như chúng đã thỏa thuận là Marty không tiêm nhiễm bất cứ quan điểm chính trị nào của nó vào hôn lễ của Sam, và cậu ta cảm thấy là nhận xét về nguồn gốc các loài hoa có trong lễ cưới không phải là chính trị mà là vấn đềlafinh tế xã hội. Khi tôi hỏi, Valerie phủ nhận việc cãi nhau đó. Cuối cùng, Alecia từ chối nói chuyện với Geoff, điều này được mọi người công nhận là món quà tuyệt vời nhất mà con bé dành tặng anh trai mình. Và khi tôi hỏi, tất cả thú nhận là chúng đã cãi nhau.
Trong những ngày cuối trước khi hôn lễ diễn ra, cô dâu luôn đem theo những danh sách các việc cần làm, những danh sách để nó điền thêm các công việc nhưng không hề có ý định gạch đi được cái nào cả. Bản danh sách được sắp xếp theo thứ tự ưu tiên, trông như thế này:
CẦN LÀM
1 Tác giả gọi bố Geoff theo tên Tổng thống Mỹ Franklin D. Roosevelt vì ông ta có ngoại hình khá giống Tổng thống.
( Nguồn: Theo bản dịch từ page Vợ Chồng )
HỆ THỐNG TRUNG TÂM TIỆC & SỰ KIỆN VẠN HOA
“Thương hiệu tổ chức Tiệc và Sự kiện dẫn đầu Hà Nội. Sở hữu 15 không gian tiệc với 04 cơ sở tại vị trí đắc địa trong nội thành Hà Nội.”
Văn phòng đại diện: Tầng 3, Tòa nhà Thiên Sơn Plaza – Số 02 Chương Dương Độ – Q. Hoàn Kiếm – TP. Hà Nội.
Điện thoại: 024.3932.2626
Hotline: 093.897.8888
Email: contact@vanhoaclub.com.vn
Website: www.vanhoaclub.com.vn
➡ Dịch vụ: Tiệc
– Tiệc cưới
– Đại hội cổ đông
– Hội nghị – Hội thảo
– Sự kiện doanh nghiệp
– Sự kiện gia đình – Hội nhóm
– Tiệc sinh nhật
– Tiệc ngoài