Chương 14 (1/2): Điệu nhảy cuối - Hệ Thống Trung tâm Tiệc và Sự kiện Vạn Hoa
Chuong 14 Phan 1

Chuong 14 Phan 1

Việc chụp nhiều ảnh ngay sau nghi lễ vô cùng quan trọng, để nhiều năm về sau, cô dâu chú rể có thể xem lại album ảnh cưới của mình và nói: “Đây là những gì chúng tôi đã làm trong khi những người khác đang tận hưởng thời gian vui vẻ trong bữa tiệc đãi khách“.

8 nguyên tắc cưới được con gái tôi

Một quyển tạp chí cưới mà tôi từng đọc đã tổng kết danh sách gồm 50 kiểu chụp tham khảo, nhưng theo tôi, chỉ có năm kiểu chụp cần thiết. Đương nhiên, chúng tôi cũng phải dành 10 phút chụp ảnh khi đến bữa tiệc chiêu đãi.

Tiếp đó là màn đón tiếp khách mời. Đứng bên cạnh con gái, tôi đã học được rất nhiều nghi thức xã giao khi xếp hàng đón khách. Hình như việc cất lên những lời tán dương cũng là điều rất quan trọng.

“Chắc anh rất tự hào”, Sarah nói với tôi trong vài giây bình yên ngắn ngủi khi tiếp đón khách. (Sarah luôn có sức thu hút đối với cánh đàn ông, họ có vẻ rất thích thú được đứng gần và nhìn ngắm cô ấy. Tôi cố gắng lườm họ để họ lùi lại nhưng hóa ra Quyền lực Bạn trai lại không có hiệu lực bằng Quyền lực Người Cha).

“Anh tự hào”, tôi thú nhận. “Thực sự rất khó để tổ chức, nhưng Sam đã thành công”.

Sarah cười, rồi quay ra chào người tiếp theo trong hàng, hóa ra đó là một anh chàng luôn tự cho mình là có vẻ ngoài ưa nhìn. Anh ta bắt chặt tay Sarah và còn hỏi liệu cô ấy có phải là chị em của Sam không nữa chứ.

“Tôi là bố của cô dâu, và là bạn trai lâu năm của Sarah, tôi nói nghiêm túc đấy, kiêm luôn huấn luyện viên karate của cô ấy”, tôi nói với anh chàng, giơ tay ra bắt để anh ta có thể buông tay cô ấy. Sau một chút lưỡng lự, anh ta nắm lấy tay tôi và Sarah tiếp tục đón gã khác trong hàng.

“Ôi chao! Cô là người chị em xinh đẹp nhất của cô dâu đấy!” gã tiếp theo phun ra một tràng.

Đêm nóng tháng Tám

Trên đường tiến vào phòng chiêu đãi, các vị khách được chào đón bằng một quang cảnh toàn những chiếc bàn tròn có bày hoa và nến, một khu chào mừng “lều lấy vé” (khi đi dự tiệc, các vị khách cần lấy vé để đăng ký và biết vị trí chỗ ngồi của mình) và chú Bob ngật ngưỡng ở quầy rượu.

Lều lấy vé là phát minh của Sam. Con bé đã hỏi Geoff về những đêm tháng Tám mà cậu ấy thích nhất, và Geoff kể với nó rằng khi còn nhỏ, cậu ấy hay được đến công viên và cùng bố leo lên những đoàn tàu hỏa trong khu giải trí. Đó là một khoảng thời gian đặc biệt vì cả mẹ và em gái cậu ấy đều sợ leo như thế, điều đó nghĩa là chỉ có hai bố con họ với nhau. (Tôi hoàn toàn đồng ý rằng bất cứ lúc nào tránh được Priscilla và Alecia đều là khoảng thời gian đặc biệt).

Tôi không đọc được một sáng kiến hay gợi ý nào tương tự từ những cuốn tạp chí cô dâu được chất đống trong phòng khách nhà tôi; tất cả đều là sáng kiến của Sam. Con gái tôi thực sự là người phụ nữ đặc biệt.

Quà tặng cho khách là một cái nhiệt kế nhỏ – chủ đề là Những Đêm Nóng Tháng Tám mà, bạn hiểu chứ? Và những bông hoa, tôi cho rằng, đều là hoa của tháng Tám. Tôi đi đến quầy rượu để làm một cốc rượu và chào chú Bob, người đã giới thiệu tôi với người phục vụ quầy rượu và kể cho tôi nghe những câu chuyện về cuộc đời họ.

Tom đang đứng bên chiếc bánh cưới, khuôn mặt cố làm ra vẻ ngây thơ, như thể cậu ấy vừa lang thang khắp căn phòng và ngẫu nhiên dừng lại ở đó, mà không phải bao nhiêu chỗ khác.

“Mình hứa là cậu sẽ được một miếng, cậu không cần phải canh phòng cẩn mật vậy đâu”, tôi cam đoan với cậu ấy.

“Ồ, không, mình chỉ say mê nó”, Tom trả lời, “ý mình là… cậu có chắc là mình sẽ được một miếng không?”

“Điều đó rất khả quan mà”.

“Thật khó để tin rằng chỉ vài tháng trước thôi, cậu đang lên kế hoạch cho đám cưới của cháu Sam, tất cả đều một mình”, Tom nói. “Ồ, và thử nghĩ xem, có thể cũng không còn lâu nữa mình lại được đứng ở nơi cậu đã đứng, nhìn con trai con gái mình bước vào bục thờ”.

“Cậu làm ơn cho mình biết cậu đang nói gì được không?”

“Emily đang mang bầu”.

“Thật không? Wow, Tom, thật tuyệt vời!”

“Mang bầu một đứa bé, ý mình là thế”.

“Mình hiểu ý cậu định nói gì. Chà chà, chúc mừng cậu!”

Chúng tôi di chuyển như muốn ôm nhau, nhưng nghĩ lại, tốt hơn là nên bắt tay như kiểu cậu ấy vừa bán cho tôi cái xe hơi vậy. “Mình không được phép nói gì. Cậu biết đấy, đây là một đám cưới, mình không muốn lấy mất niềm vui của bất cứ ai”.

“Như thế này thực sự là rất ý tứ rồi, Tom ạ!” tôi nói thật lòng. “Nhưng đây thực sự không phải là lấy mất niềm vui của Sam đâu, là thêm vào niềm vui đấy”.

“Ừ”, Tom trả lời ngập ngừng.

Tôi nhìn ra chỗ Sam và Geoff, chúng trông thật rạng rỡ, máy ảnh nháy liên tục và mọi người nâng cốc chúc mừng. Sam thậm chí trông còn hạnh phúc hơn cả khi đội bóng chuyền của nó dành được danh hiệu quốc gia và Geoff hình như đang cố tìm kiếm ánh mắt của tôi. Cổ họng tôi nghẹn lại.

Tôi đến chỗ Emily và chúc mừng cô ấy về chuyện mang bầu. Tom chọn đứng bên cạnh cái bánh. Emily tràn ngập niềm hân hoan, trách yêu chồng: “Em biết là anh ấy không thể giữ được bí mật mà”.

Tôi cười đồng tình. “Anh còn nhớ khi cậu ấy có được con thuyền, cậu ấy đã chạy một mạch đến để khoe với anh đấy”.

“Chính xác là thế”. Tôi có thể cảm nhận được Emily nói vui vẻ với một chút xíu châm biếm trong đó. Tôi đi tìm Sarah và thông báo với cô ấy tin vui đó.

Người bố nói vài lời của mình

Trong bữa tiệc tối, một anh chàng phù rể của Geoff đứng lên nói vài lời huyên thuyên dài dòng về chuyện thiếu liên kết trong xây dựng hay cái gì đó mà các anh chàng phù rể thấy hay ho những những người khác lại thấy không hiểu. Sau khoảng 10 phút, anh chàng này mới chúc Geoff và Sam luôn hạnh phúc bên nhau. Chúng tôi chạm cốc, uống và rồi mọi người nhìn tôi chờ đợi.

Tôi đứng dậy và nhìn khắp phòng tiệc, cả căn phòng im lặng. Sarah dành cho tôi một nụ cười khích lệ. Con bé Valerie nhìn tôi như thể nó sẽ dành cho tôi những lời châm biếm ngay khi tôi kết thúc lời phát biểu.

Không khí đã được làm nóng bởi sự hài hước của anh chàng phù rể, do đó tôi nghĩ mình có thể bỏ quan đoạn truyện cười tôi đã chuẩn bị. Thay vào đó, tôi cắt luôn đến đoạn mình muốn nói.

“Tôi còn nhớ khi Sam được sinh ra, trông nó hơi nhỏ và tôi thề là nó đã muốn tặng ông bác sỹ một cái bạt tai vì đã làm phiền giấc ngủ của nó”.

Những người biết con gái tôi thích cạnh tranh như thế nào nhất định sẽ cười.

“Nhưng kỷ niệm mà tôi trân trọng nhất là khi con bé học lớp hai. Tôi đến trường tiểu học để đón con bé về – chúng tôi sẽ chuyển đến một nơi khác, vì thế, hôm đó là một ngày đặc biệt, buổi học cuối cùng của Sam ở ngôi trường đó. Cô giáo cho con bé về trước năm phút. Khi đứng ở góc sân trường, tôi thấy cánh cửa lớp mở, con bé chạy ra giữa sân trường, giang tay, ngẩng mặt lên trời và xoay tròn. Tôi nhớ… tôi nhớ tim mình đã đau thế nào khi thấy đứa con gái nhỏ vui sướng tận hưởng khoảnh khắc tươi vui trong một ngày tháng Mười ấm áp”.

Tôi quay ra và bắt gặp ánh mắt cùng nụ cười khích lệ của Sam. Trong giây phút đó, tôi có cảm giác như chỉ còn lại hai bố con tôi đang đứng trong sân trường hồi nó còn học lớp hai.

“Sam, con vẫn luôn nhìn về tương lai với niềm lạc quan và khuynh hướng vui vẻ như bố đã thấy trong nụ cười của con buổi chiều hôm đó. Nhìn con bây giờ, bố vẫn thấy điều đó, con đang tiến đến tương lai với hai tay rộng mở. Geoff, con đã cưới được một thiên tài về nghệ thuật sống đấy. Hãy học điều đó từ con bé và con cũng sẽ hạnh phúc”.

Tôi tu một hơi ly sâm panh. Sarah tiến lại gần tôi và nắm tay tôi, mắt cô ấy ướt và ánh lên tia cười khi nhìn vào mắt tôi.

“Nào, nhảy thôi!” Valerie hét to.

Hình ảnh minh họa truyện 8 nguyên tắc cưới được con gái tôi

Một màn mở đầu chậm

Mọi người trong tiệc cưới chờ đợi ban nhạc làm điều gì đó với đống nhạc cụ bên cạnh việc bày chúng ra. Valerie là người đầu tiên nhận ra có gì đó trục trặc. Tôi thấy nó nghe bốn người đó nói với nhau và ngay lập tức, nó nhăn nhó. Con bé ra hiệu cho tôi, tôi đứng dậy, đi đến chỗ ban nhạc và nói: “Tôi chỉ được học đúng một bài guitar trong đời mình, nhưng nếu cần, tôi nghĩ mình có thể bắt đầu chơi”.

“Đây là vấn đề tiền bạc”, Valerie nói.

“À”, tôi vừa nói vừa nhìn từng người trong ban nhạc, “các anh không nhận được séc sao?”

“Chúng tôi có, nhưng chúng tôi yêu cầu tiền mặt. Đó là hợp đồng mà”, một chàng trai nói với tôi. “Đó là cách chúng tôi vẫn làm”.

“Họ là ban nhạc trong lễ cưới của Alecia. Cô ấy cứ nài ép chúng mời họ”. Valerie giải thích.

“Được rồi. Tôi nghĩ là mình có thể tìm một cái máy rút tiền tự động, nhưng c anh có thể bắt đầu ngay bây giờ không? Trong khi tôi đi lấy tiền mặt?”

Điều này có vẻ hợp lý. Họ nhìn nhau, trao đổi vài từ. “Không”. Người chơi ghita điện nói.

Tôi thò tay vào túi, tôi có một cuộn phong bì tiền mặt. “Được rồi”, tôi nói, “các anh cần bao nhiêu để bắt đầu chơi?”

Tôi đưa họ đống phong bì và nói với Valerie là tôi sẽ đi tìm một máy ATM để rút trả họ số tiền còn thiếu.

Hình ảnh minh họa truyện 8 nguyên tắc cưới được con gái tôi

Điệu nhảy cuối

Vừa lúc tôi quay lại thì ban nhạc đang nghỉ giải lao và Sam vừa tung bó hoa cưới qua vai, chủ định để Valerie bắt lấy. Tôi kéo tay chơi ghita điện sang một bên và nhét cho hắn một cuộn dày những tờ tiền tôi vừa rút từ máy ATM. Anh ta vụng về cất chúng vào trong túi áo khoác.

Khi ban nhạc tiếp tục, tôi chộp lấy Valerie và kéo nó ra sàn nhảy.

Tôi là người nhảy khá và thường nhận được nhiều lời khen về các bước nhảy của mình. Đêm nay cũng không phải là ngoại lệ.

“Wow, bố thật là… con chưa bao giờ thấy ai nhảy như bố cả”. Valerie nói.

“Bố biết. Con yêu. Bố được sinh ra để nhảy mà”.

“May là bố không dạy con nhảy”.

Để con bé hiểu được những lời nó vừa nói, tôi nhẹ nhàng xoay người thật nhanh. “Xin lỗi, bố xin lỗi, bố có làm con đau không? Bố xin lỗi”.

“Gì thế ạ, kỹ thuật xoay ba góc ạ?” Valerie hỏi.

Tôi phớt lờ câu hỏi. “Valerie này, khoảng 10 tháng nữa lại là lễ cưới của con, đúng không?”

Nhịp độ của âm nhạc chậm lại, và tôi có thể bước vào để phô trương tài năng của mình, rằng tôi có thể nhảy một bước nhảy đơn giản nếu cần. “Xin lỗi, xin lỗi”, tôi nói, “ngón chân con ổn chứ?”

“Không sao đâu bố. Bố, bố biết vì sao bố khiến con xem bộ phim Bố già cả trăm lần không ạ?”

“Oa, còn có một bộ phim bố chưa xem trong năm nay”. Tôi nhìn quanh tìm Tom.

“Bố”, Valerie nói, “bố biết cái phần trong bộ phim mà Bố già không thể cáu giận bất cứ ai trong ngày cưới của con gái ông ta không ạ?”

“Quả thực, đó là phần ông ta không thể từ chối bất cứ yêu cầu nào. Sao, có ai đó con muốn thủ tiêu à?”

Valerie dừng lại và hít một hơi thật sâu. Tôi có thể thấy mọi sắc thái biểu cảm trên khuôn mặt nó, nhưng các cảm xúc chỉ lướt qua thật nhanh. Con bé cắn chặt môi, quay mặt đi, rồi nó nói: “Bố, con muốn hủy lễ cưới”.

Tôi giữ khuôn mặt hoàn toàn không biểu lộ cảm xúc. “Nghiêm túc chứ?” Một phút sau tôi hỏi.

“Vâng, thật ạ”.

Tôi cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, “Marty có biết chuyện này không?”

“Tất nhiên anh ấy có biết ạ”.

“Con yêu, điều đó có khó không?”

“Không… anh ấy đã là bạn thân nhất của con từ hồi phổ thông. Chúng con đều nghĩ như thế chưa phải là… Ý con là, chúng con nhìn vào Sam và Geoff”. Valerie và tôi cùng liếc sang cặp vợ chồng mới cưới đang say sưa nhảy và cười với nhau tình tứ.

Tôi nhăn trán. “Bố không nghĩ chúng nên hôn nhau trên sàn nhảy”.

“Bố”, Valerie nói, con bé lại thở dài lần nữa. “Chỉ là Marty và con không được như thế, bố hiểu chứ? Chúng con không phát điên lên vì nhau”.

“Bố hiểu”.

“Bố không giận sao?”

( Nguồn: Theo bản dịch từ page Vợ Chồng )

HỆ THỐNG TRUNG TÂM TIỆC & SỰ KIỆN VẠN HOA
“Thương hiệu tổ chức Tiệc và Sự kiện dẫn đầu Hà Nội. Sở hữu 15 không gian tiệc với 04 cơ sở tại vị trí đắc địa trong nội thành Hà Nội.”
Văn phòng đại diện: Tầng 3, Tòa nhà Thiên Sơn Plaza – Số 02 Chương Dương Độ – Q. Hoàn Kiếm – TP. Hà Nội.
Điện thoại: 024.3932.2626
Hotline: 093.897.8888
Email: contact@vanhoaclub.com.vn
Website: www.vanhoaclub.com.vn
➡ Dịch vụ: Tiệc  – Tiệc cưới  – Đại hội cổ đông  – Hội nghị – Hội thảo  – Sự kiện doanh nghiệp  – Sự kiện gia đình – Hội nhóm  – Tiệc sinh nhật  – Tiệc ngoài

Đặt lịch tư vấn