Chương 11 (2/3): Đếm ngược đến giờ cưới - Hệ Thống Trung tâm Tiệc và Sự kiện Vạn Hoa
Chuong 11 Phan 2

Chuong 11 Phan 2

Mọi thứ diễn ra quá xuôi chèo mát mái, thế nên tôi đã không được chuẩn bị trước cho một cú điện thoại từ cô con gái sau.

“Bố!” Valerie chào. “Chúng ta có một vấn đề”.

“Để bố đoán nhé: Mulchy không muốn bất cứ vị khách nào thải ra khí carbon dioxide hả?”

“Bố. Không phải đâu. Chúng con đang ở cửa hiệu váy áo để đo váy cho các phù dâu”.

“À, ừ, thế tour mua sắm ba giờ đồng hồ qua thế nào?” Tôi hỏi. Đây có thể được coi là nỗi đau của con gái tôi – việc thử váy áo cho các phù dâu được lên kế hoạch sẽ kéo dài cả ngày liền, trong khi con trai tôi và tôi ra ra vào vào một hiệu lễ phục chỉ trong nửa giờ đã thu hoạch được đến cả đồ lót mới. Tôi không thấy có vấn đề lớn gì cả, không phải là chúng ta đều mặc quần áo cả ngày sao?

8 nguyên tắc cưới được con gái tôi

“Có việc rất gấp ở đây bố ạ. Bố có thể đến được không?”

Tôi đi ra chỗ cửa sổ và nhìn lên bầu trời, ngực tôi phồng lên và áo khoác bay phần phật trong gió. “Tất nhiên”, tôi hạ giọng nói. “Bố sẽ có mặt ở đó ngay”.

Khi tôi đến hiệu váy, những người phụ nữ đang khóc nức nở và lăn lộn trên sàn, tự cắn tay mình. Ờ, thực ra thì cũng không hẳn là thế, nhưng có một cảm giác rõ ràng là điều gì tồi tệ đã xảy ra và điều gì đó chính là Alecia. “Chuyện này cũng xảy ra trong đám cưới của em mà”, con bé nói với Sam. Bây giờ thì tôi đã hiểu ra vấn đề – dù đó là gì đi nữa, nếu nó diễn ra trong hôn lễ của Alecia, thì nhất định Sam sẽ không muốn nó tiếp diễn trong lễ cưới của mình. “Chị chỉ việc trả thêm một khoản thôi mà. Coi như đó là cái giá của việc kết hôn đi”. Alecia nói, với một cái búng tay như thể tỏ ý rằng chi phí tăng thêm của bất cứ cái gì chẳng hề liên quan đến những người như nó.

“Bố”, Valerie chào tôi. Con bé nắm lấy tay tôi và kéo vào một góc để nói chuyện. Nó đang mặc một cái váy có màu mà theo tôi đoán chắc là màu chẳng ra gì theo một phong cách tôi cũng nghĩ là “Lố bịch”.

Những bộ váy của các phù dâu phải cố tình làm xấu đi để khi chú rể bước vào lễ đường đến bên cô dâu, anh ta có thể lướt qua những người phụ nữ khác và tự nhủ, “Ơn chúa, con đã cưới được cô gái có ngoại hình nóng bỏng nhất. Những con gà khác trông giống như những vụ tai nạn bóng bay vậy”.

“Những bộ váy này rộng quá!” Valerie nói. “Chúng con sẽ phải trả thêm tiền sửa váy, khoảng độ 200 đô la mỗi chiếc bố ạ!”

“Các con không thể lại tăng cân sao?”

“Bố! Thêm nữa, Alecia đã ở đây và không ngừng nói về tuần trăng mật. Con nghĩ là bó đã định nói cho nó biết rằng nó nên tránh sang một bên vì Sam và Geoff sẽ đi nghỉ ở nơi họ muốn cơ mà. Thế nào mà đến giờ bố vẫn chưa làm việc đó vậy ạ?”

“Bố chưa có thời gian, bố thực sự bận với việc luyện tập để mặc vừa bộ lễ phục”, tôi phản đối.

“Ôi, xem kìa, mấy cô phù dâu không đủ điều kiện để trả thêm 200 đô la sửa váy nữa. Bố, con không trả được đâu! Chúng ta phải làm gì đây ạ?”

Hóa ra là các quý cô đây đã đặt váy to hơn kích thước thường những hai cỡ vì chúng “thực tế trông rất nhỏ”. Bây giờ, khi váy đã được đem về, chúng lại thành ra (đoán xem) to hơn hai cỡ thật.

Tôi quyết định mình cần có vài ý kiến chuyên gia về việc này, tôi lập tức gọi Sarah. Sau khi giải thích ngắn gọn tình hình cho cô ấy nghe, tôi hỏi xem ý kiến của cô ấy về cách giải quyết của mình như thế nào, tức là tôi muốn cô ấy đến cửa hiệu để sắp sửa lại tất cả mọi thứ.

“Lẽ ra chúng ta nên đặt váy ở cửa hàng mà các con đặt áo cưới luôn một thể”, tôi càu nhàu.

“Đó đâu phải là những điều em khuyên anh nên làm”, Sarah chỉ ra.

“Anh chẳng thấy có gì liên quan ở đây, chuyện gì đã xong thì xong rồi”.

Sarah khởi đầu mỗi sáng bằng việc lướt một vòng trên trang web tìm kiếm nổi tiếng Google, thế nên bây giờ, thậm chí khi chúng tôi nói chuyện, tôi còn có thể nghe thấy tiếng cô ấy gõ máy tính. “Đúng là lừa đảo!” sau một hồi, cô ấy thốt lên.

“Các lễ cưới?”

“Không, những bộ váy phù dâu. Tất cả những chuyện này là gian lận hết”.

“Thêm vào đó, chúng trông rất khó nhìn”, tôi nhận xét.

“Họ nói là váy thật sẽ được may nhỏ hơn, nhưng họ không làm thế, vì vậy, khi hàng được giao, chúng ta không có cách nào khác là trả thêm 200 đô la tiền sửa váy. À, thi thoảng, họ còn đặt hàng ở một nhà thiết kế khác, một nơi chôm chỉa mẫu thiết kế rẻ tiền, và không phải đặt của nhà thiết kế ghi trên catalogue mà chúng ta thấy đâu. Họ giật bỏ nhãn mác ra, điều này trái với quy định pháp luật của liên bang, các nhãn mác phải được đính ở váy áo cơ”. Sarah đọc cho tôi nghe quy định đó.

“Anh hiểu rồi”, tôi gật gù. “Thế khi nào em sẽ đến đây…”

“Em không thể, em có một cái hạn cuối phải làm cho xong”.

“Nhưng Sarah, em có thể biết điều hơn một chút được không, đây là vấn đề liên quan đến váy áo, lạy chúa tôi. Ý anh là, nếu đó là những gì liên quan đến vũ khí chống xe tăng hay cái gì tương tự, anh nhất định sẽ giúp em”.

“Em sẽ không bao giờ đặt vũ khí chống xe tăng sai kích cỡ”.

“Thật buồn cười”.

“Em rất vội, anh yêu. Anh có thể giải quyết được mà, anh đang chịu trách nhiệm về kế hoạch hôn lễ, anh nhớ chứ? Anh là Ông Bố Siêu Nhân!”

Hầu như trong mọi lúc, Sarah luôn là một cô bạn gái chất lượng cao, nhưng trong trường hợp này, tôi thấy dường như mình bị bỏ rơi vậy. Những giải pháp duy nhất tôi có thể nhìn ra được là: (a) thuyết phục các phù dâu tham dự các hôn lễ khác, (b) thông báo với Sam là con bé không thể kết hôn được hoặc (c) ký một vài cái séc để giúp các quý cô đây.

Tôi đi loanh quanh và dừng lại. Từ vị trí thuận lợi, tôi có thể thấy con gái mình, Sam đang ngồi trên ghế dài, Alecia ngồi một bên, người chủ cửa hàng ngồi bên kia. Người phụ nữ sở hữu cái cửa hàng này đủ gầy để gọi Paris Hilton là “con bé béo” và bà ta đem theo bên mình một bầu không khí khinh miệt. Khuôn mặt bà ta khá đẹp, nhưng lạnh lùng, những móng tay được cắt tỉa cẩn thận của bà ta mang màu máu bà ta bòn rút được của những cô dâu ngây thơ và bạn bè họ. Còn trông Sam đang tràn ngập bối rối khi người chủ cửa hàng ve vẩy tấm séc trước mặt con bé.

“Chúng tôi không chấp nhận séc để lùi ngày”, bà ta nói nghiêm nghị. “Như thế là vi phạm chính sách”.

Tôi lập tức thấy rõ được chuyện gì đã xảy ra: Một trong các phù dâu của Sam – một cô gái nó quen từ khi còn học phổ thông – đã rất vội và phải đi trong khi cuộc bàn cãi về chuyện sửa váy vẫn chưa kết thúc. Cô ấy cũng đã dũng cảm để lại tấm séc của mình để trả tiền sửa váy, nhưng yêu cầu rằng cửa hàng không được phép rút tiền trước ngày trả ghi trên séc. Những cô gái này con trẻ, họ vừa mới bắt đầu cuộc sống riêng và một phần lớn ngân quỹ chi tiêu của họ đã phải lấy ra để trả cho cái váy rồi. Thêm 200 đô la nữa sẽ khiến họ phá sản mất.

Alecia gật đầu đồng tình. “Như thế không chấp nhận được Sam à, thật là tệ quá sức, bạn em không nên làm như thế với em chứ”.

Cái cách Alecia phát âm chữ “bạn” nghe như một vết nhơ xấu xí và vì một vài lý do, tôi thực sự thấy bị xúc phạm. Tôi sải bước như thể được thúc đẩy cổ vũ bởi tất cả các Ông Bố của tất cả các Cô Dâu trong lịch sử vậy.

“Tên bà là gì, nói lại xem?” tôi hỏi thẳng thừng. Người chủ cửa hàng chớp mắt nhìn tôi.

“Tôi là Bà Mann”, bà ta đáp.

“Tại sao cô lại khuyên họ đặt cỡ váy quá rộng vậy?”

Bà Mann lim dim. “Những bộ váy được may khá chật, anh không thể sửa một cái váy chật thành rộng hơn được”.

“Đúng thế”, Alecia xác nhận. “Trong đám cưới của mình, cháu còn đặt tất cả các váy rộng hơn ba cỡ cơ mà, chỉ là để cho an toàn thôi”.

“Nhưng những bộ váy này không hề chật. Chúng quá rộng. Cô đã đưa ra những lời khuyên dở tệ cho bọn trẻ”. Tôi cầm một cái váy lên và kiểm tra bên trong, không có nhãn mác gì cả.

“Họ có thể mặc như vậy hoặc sửa váy nếu muốn. Đó là lựa chọn của họ”, Bà Mann nhún vai. “Không phải vấn đề của tôi”.

“Không, cô đưa ra lời khuyên đầy ác ý. Cô sẽ phải tự trả cho khoản chi phí sửa váy của chúng”.

Trông cô ta thích thú. “Ồ, không, như thế là làm sai chính sách của cửa hàng rồi”.

“Như thế là trái với chính sách, điều đó đã được nhiều người biết đến”. Alecia nói.

“Cửa hàng là của cô, cô Mann, chính sách cũng là của cô”. Tôi tuyên bố.

Bà Mann nhìn chằm chằm vào tôi như thể đang thắc mắc làm sao tôi có thể thông minh đến mức nhận ra được điều đó.

“Thế các nhãn mác đâu rồi, thưa bà Mann?” tôi hỏi.

“Gì cơ?”

Hình ảnh minh họa truyện 8 nguyên tắc cưới được con gái tôi

“Nhãn mác. Không hề có một cái mác nào trong sản phẩm này cả. Bà có trách nhiệm giữ nhãn mắc ghi tên nước xuất xứ hàng hóa, nhà sản xuất, loại vải, hướng dẫn giặt là. Gỡ bỏ những cái mác đó trước khi chúng được bán là đi ngược lại luật lệ liên bang”.

Các cô con gái của tôi nhìn tôi như thể tôi đang biểu diễn một trò chơi phép thuật vậy.

“Chúng tôi luôn bỏ mác đi”, bà Mann nói. “Như thế thể hiện sự tôn trọng các cô dâu.

“Trong lễ cưới của cháu…” Alecia bắt đầu nói.

“Im đi, Alecia”, tôi nói tử tế. Miệng nó xệ xuống không khép lại được. “Bà biết không thưa bà Mann. Cửa hàng của bà sẽ trở nên nổi tiếng”.

Chắc bà ta đã liếc hết từ tôi sang các con gái tôi rồi đến các bạn của nó.

“Hãy xem, tôi phụ trách một cột báo và tôi sẽ viết một bài báo kể ra làm thế nào bà và cửa hàng của bà có một chính sách khiến các cô dâu thị thông tin sai về kích thước quần áo, để rồi họ chỉ biết mua và lại phải trả thêm khoản tiền sửa váy nữa. Sau đó, tôi sẽ đến gặp các nhà sản xuất có tên trong cuốn catalogue này để điều tra xem có phải chính họ đã may những cái váy này, hay liệu chúng có phải dùng xả giá rẻ không. Tiếp theo, tôi sẽ gọi cho Ủy Ban Thương Mại Liên Bang để thông báo về chính sách của cửa hàng bà là giật bỏ nhãn mác là một đòi hỏi không làm ảnh hưởng gì mặt pháp lý. Đồng thời, tôi cũng sẽ viết một loạt báo về bà, bà Mann, mọi người trong thành phố sẽ biết nơi nào không nên mua váy phù dâu”.

Tôi đứng trong yên lặng tuyệt đối trong khi mơ màng về một giải Pulitzer (được mệnh danh là giải thưởng Nobel của ngành báo chí) vì đã dám thổi bay tấm màn che chắn việc làm gian lận của bà Mann, còn bà Mann thì mơ màng về việc sẽ xách súng lên thổi bay cái đầu tôi. Khi bà ta mở miệng, bạn có thể nghe được tiếng the thé rít lên. “Tôi nghĩ chúng tôi có thể giảm giá tiền công sửa chữa…” Bà ta đã nhìn thấy biểu hiện hiểm ác của tôi và sửa lại, “miễn phí cho các phù dâu. Không mất một xu”. Bà ta nhẫn nhịn.

“Và bà sẽ làm gì nữa?” tôi nhắc.

“Gì cơ?” Bà ta hỏi, hơi bối rối.

Tôi gật đầu với con gái. “Nói cho chúng biết”.

“Ồ”, bà ta quay sang Sam. “Tôi rất tiếc vì hiểu lầm vừa rồi”.

Trên đường ra bãi đỗ xe, các cô con gái của tôi ôm bố chúng như thể tôi vừa phát minh ra một phương pháp chữa trị những kết thúc tan vỡ vậy. “Bố, bố thật tuyệt vời!” Valerie nói với tôi.

“Làm sao bố biết về chuyện nhãn mác thế ạ?” Sam thắc mắc.

“À, vài thứ bố cóp nhặt được ấy mà”, tôi nhún vai giải thích.

“Nhờ cô Sarah”, Sam đoán.

“Chính xác”.

Alecia nhún nhảy ở một góc trong xe nó và dừng lại chỗ chúng tôi đang đứng. Nó lái một cái có thể mui bởi nó thích mọi người có thể dễ dàng và được miễn phí ngắm nhìn nó. “Sam, hãy mau chuẩn bị ăn trưa đi, chúng ta còn rất nhiều điều để nói!” nó gọi. Valerie và tôi nhìn nhau, nhận ra chúng tôi hình như đã trở nên vô hình trước Alecia rồi và điều đó khiến tôi vô cùng biết ơn. Alecia phóng đi.

“Bố, bố phải làm gì với con bé đi chứ”, Sam nhắc tôi.

“Chúng ta không thể tận hưởng chiến thắng với bà Mann trong một phút trước khi nói đến cuộc chiến tiếp theo sao?” tôi hỏi.

“Bố”. Valerie lại nhắc.

Hình ảnh minh họa vị trí đeo nhẫn cưới

Các chi tiêu vào phút chót

Có hai loại chi tiêu dành cho đám cưới: (1) những chi tiêu được tính trước và đã được lên kế hoạch, nằm trong khoản chi của ngân quỹ bạn dành ra, và (2) là những chi tiêu vào phút chót mà bạn không biết chúng sẽ xuất hiện. Cả hai loại chi tiêu đều có thể khiến ngân quỹ của bạn cạn kiệt, thậm chí là thâm hụt.

Ví dụ, bộ váy cưới không phải là bộ váy duy nhất cô dâu sẽ mặc trong suốt cả sự kiện. Cô ấy sẽ cần:

  • Một bộ váy cho bữa tối tổng duyệt
  • Một bộ váy áo mặc trên đường đi đến nhà nguyện để thay váy cưới.
  • Một bộ váy cưới
  • Một bộ váy tiếp khách
  • Một bộ váy sau khi rời bữa tiệc đãi khách
  • Một bộ váy để đi thăm bố trong nhà tù của các chủ nợ

Lý do bạn cần một bộ váy cho bữa tối tổng duyệt vì nó là một sự kiện quan trọng đặc biệt chỉ có một lần trong đời, còn lý do bạn cần một bữa tối tổng duyệt là vì nhà thông gia sẽ trả tiền. Do đó, bạn cần phải xinh đẹp nhất, thế nên bạn cần một bộ váy mới.

Một ông bố biết điều cần phải công nhận rằng điều đó đúng, bữa tối tổng kết chỉ có một lần trong đời, nhưng các thứ khác cũng vậy. Ví dụ nhé, thứ Tư ngày 11 tháng Sáu năm 2008 chỉ xuất hiện một lần thôi, vậy bạn có cần một bộ quần áo đặc biệt cho ngày đó không?

Nếu bạn nói điều này với một người phụ nữ chuẩn bị làm lễ cưới, cô ấy sẽ trả lời là có, cô ấy cần một bộ váy đặc biệt cho ngày đó.

Lý do bạn cần một bộ váy để mặc trên đường đi thay váy cưới vì sẽ có một vài bức ảnh không chính thức được chụp lúc bạn đi đến buổi cử hành hôn lễ, do vậy, bạn muốn trông mình phải xinh đẹp nhất.

Một ông bố biết điều phải đáp lại rằng toàn bộ những ý nghĩa về những bức ảnh “không chính thức” là bạn không cần phải xinh đẹp nhất và dù sao đi nữa, bố nghĩ con đã là xinh đẹp nhất trong bữa tối tổng kết rồi, sao không mặc cái váy dùng trong dịp đó?

Bởi vì bữa tối đó sẽ có màn chụp ảnh nữa và bạn không muốn như thể bạn mặc một cái váy những hai lần!

Một ông bố biết điều cần nói, được rồi, con trông xinh đẹp nhất trong bộ váy áo mà con mặc trên đường đi thay váy cưới, điều đó có nghĩa là, về mặt lô gic, khi con mặc váy cưới, con sẽ không xinh đẹp bằng đâu.

Đến lúc đó, cô dâu sẽ khóc òa, chạy ra khỏi phòng và đóng sầm cửa ở đâu đó trong căn nhà. Xin chúc mừng, bạn đã thắng trong trận đấu nhưng thua trong cuộc chiến tranh rồi.

Điều này chỉ chứng minh là khi các chi tiêu phút cuối xuất hiện, bố không có nhiệm vụ đưa ra các câu hỏi hợp lý hay nhận xét lô-gic, bởi vì lý do và lô-gic là những gì rất khiến phụ nữ chuẩn bị kết hôn buồn phiền.

( Nguồn: Theo bản dịch từ page Vợ Chồng )

HỆ THỐNG TRUNG TÂM TIỆC & SỰ KIỆN VẠN HOA
“Thương hiệu tổ chức Tiệc và Sự kiện dẫn đầu Hà Nội. Sở hữu 15 không gian tiệc với 04 cơ sở tại vị trí đắc địa trong nội thành Hà Nội.”
Văn phòng đại diện: Tầng 3, Tòa nhà Thiên Sơn Plaza – Số 02 Chương Dương Độ – Q. Hoàn Kiếm – TP. Hà Nội.
Điện thoại: 024.3932.2626
Hotline: 093.897.8888
Email: contact@vanhoaclub.com.vn
Website: www.vanhoaclub.com.vn
➡ Dịch vụ: Tiệc  – Tiệc cưới  – Đại hội cổ đông  – Hội nghị – Hội thảo  – Sự kiện doanh nghiệp  – Sự kiện gia đình – Hội nhóm  – Tiệc sinh nhật  – Tiệc ngoài

Đặt lịch tư vấn